VRNs (03.07.2011) Đất Mẹ Chẳng Bình Yên
I
Việt Nam ơi ! Đất Mẹ chẳng bình yên
Họa xâm lăng đang ngày đêm rình rập
Vùng biển của ta, chúng biến thành tranh chấp
Đường lưỡi bò chúng ngang ngược đưa ra
Lý Sơn ơi, thảm thiết tiếng kêu la
Những vành khăn tang ngóng chồng nơi biển cả
Những bà mẹ lưng còng khóc thương vật vã
Nắm xương tàn đang chìm đáy biển sâu
Những ngư dân biết trông cậy vào đâu
Bão giật, sóng vùi quanh năm vất vả
Giờ lại thêm “những con tàu lạ”
Ma de in “cướp biển Ca ri bê”
Bốn Tốt” vậy sao ? mai mỉa một trò hề
“Mười sáu chữ vàng” chỉ là một điều lừa mị
Miệng chúng nam mô tay lăm lăm vũ khí
Họa xâm lăng đã hiện rõ nhãn tiền
Việt Nam ơi đất mẹ chẳng bình yên
II
Việt Nam ơi đất mẹ chẳng bình yên
Bởi bất công vẫn lan tràn đây đó
Cuộc sống dân nghèo ngày càng thêm khốn khó
Cúi lạy Chúa Trời xin ban xuống bình an
Trước họa xâm lăng, tổ quốc nguy nan
Ai cũng muốn toàn dân toàn kết lại
Hỡi những ai gieo bất công ngang trái
Để dân lành lòng chứa chấp hờn căm
Hãy vì giang sơn, vì đất nước Việt Nam
Hãy sống có lương tri, đừng cạy quyền ỷ thế
Hãy thương lấy dân nghèo sống cuộc đời dâu bể
Sống nhọc nhằn bởi giá cả leo thang
Trên dưới một lòng mới hi vọng vẻ vang
Đừng ích kỷ bởi lòng tham vô đáy
Nhưng than ôi, lệ oan khiên vẫn chảy
Việt Nam ơi! đất mẹ chẳng bình yên
Tôma Thủy Nhân, cộng tác viên VRNs