VRNs (02.12.2011) – Lý tưởng của người Kitô hữu là gì nếu như không chọn lựa Thiên Chúa làm cơ nghiệp cho mình. Nếu Thiên Chúa bị loại bỏ khỏi con đường ngày ngày cho nhân loại sự sống là đồng nghĩa với việc con người đã chọn lựa sai cùng đích đời mình. Đường là để đi, đi đến một nơi nào đó. Không có điểm dừng cho bất kỳ con đường trần thế, bởi hết lối này sẽ ra sang một nhánh đường khác. Chẳng thế mà nhân loại cứ miệt mài lầm lũi đi trên con đường tham vọng. Không bao giờ đủ cho tất cả những ai chọn lựa thế gian, chọn lựa vật chất làm cùng đích.
Đức Giêsu chính là đường để đưa nhân loại từ đất lên trời. Ngài đã từ trời xuống đất để thu hồi khoảng cách con người với Thiên Chúa mà ông bà nguyên tổ xưa đã gây ra, qua mầu nhiệm giáng sinh và khổ giá của Người. Bước theo Đức Giêsu trên con đường Ngài đã đi, là bước vào mầu nhiệm sự sống.
Mỗi cuộc đường một cuộc đời, nhưng chỉ có một con đường duy nhất mang lại sự sống đó là đường khổ giá. Con đường ấy chính Đức Giêsu đã khai mở và muốn con cái Ngài bước theo. Có rất nhiều phương tiện đưa con người về với nguồn cội, thế nhưng không con đường nào bình an vững chắc bằng con đường yêu thương.
Muốn bước theo Đức Kitô, bạn không thể đi chệch khỏi con đường bác ái. Niềm xác tín vào cùng đích đời mình quan trọng đến chừng nào. Tin tưởng vào con đường tôi đã chọn, cương quyết bước đi đến cùng để đạt tới niềm mong ước bất diệt sẽ giúp nhân loại tìm đến sự sống vĩnh cửu.
Không chỉ trần gian, lòng mỗi người cũng là một con đường. Tùy thuộc vào thái độ sống của từng cá vị mà con đường ấy có nỗi vui buồn khác nhau. Có những tâm hồn, có những con đường cả đời chỉ thấy cô đơn vì ích kỉ, nơi ấy vắng bóng tình yêu thương, sự chân thành, cởi mở. Có những tâm hồn, có những con đường cằn cỗi bởi tham vọng thấp hèn, lầy lội vì đam mê tội lỗi… Những con đường vắng bóng Thiên Chúa, những con đường không có tha nhân hiện diện.
Mùa Vọng là mùa chờ đợi, canh tân, hoán cải. Chờ đợi Chúa đến, mang lại nguồn sống mới, mang lại con đường cứu độ. Nếu như không biết chuẩn bị tâm hồn, chuẩn bị con đường đón chờ Ngài; nếu như tâm hồn mãi chai lì, cố chấp, khép cứng trong tội; nếu như cửa tâm hồn không biết mở toang cho Lời Chúa biến đổi, thì làm sao có chỗ cho Thiên Chúa ngự trị.
Gioan Tiền hô được sai đến trần gian để thi hành sứ vụ ngôn sứ, loan báo cho muôn dân biết ơn cứu độ. Lời kêu gọi “Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, hãy sửa lối cho thẳng để Người đi” (Mc 1, 3), cũng chính là hồi chuông cảnh tỉnh nhân loại đang đắm chìm trong đam mê, trụy lạc, hãy quay về với Thiên Chúa để được sống. Hãy cải thiện tâm hồn, hầu xứng đáng lãnh nhận ơn cứu độ. Mặc dầu đã bao nghìn năm qua rồi, nhưng lời mời gọi vẫn còn luôn mới mẻ.
Bổn phận ngôn sứ là loan báo Lời Chúa cũng như ơn cứu độ của Người, chứ không phải là người thay thế Thiên Chúa. Thánh Gioan đã khẳng định: “Có Đấng quyền thế hơn tôi, đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người… Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần” (x. Mc 1, 8).
Thời kỳ đã đến, ngày giờ Thiên Chúa xuất hiện giải thoát nhân loại khỏi ách tử thần, bóng đêm và tội lỗi. Thiên Chúa đến để trao ban cho nhân loại một sự sống khác, sự sống hạnh phúc bất diệt. Nước mắt đau khổ mất mát sẽ không còn, nhường chỗ cho niềm vui sự sống, bóng tối thần chết đã bị tiêu diệt, khi Ánh sáng chân lý chiếm hữu hoàn cầu.
Lạy Chúa, khao khát chờ mong được cứu độ, được giải thoát khỏi cuộc sống đầy dẫy những bất công, đau khổ, đam mê và tội lỗi là khát vọng muôn thuở của nhân loại. Thế nhưng, khao khát chỉ mà để khát khao, bản thân con ngày ngày vẫn sống chai lỳ trong tội. Lời cảnh tỉnh của thánh Gioan hôm nay, thúc giục con hồi tâm nhìn lại con đường mình đang đi. Con đường ấy dường như lâu rồi không có dấu chân Thiên Chúa và cũng vắng bóng tha nhân, đâu đâu cũng chỉ thấy toàn là vết trầy nhuốc nhơ của tội. Xin giúp con biết hồi tâm trở lại, chỉnh đốn tâm hồn, sẵn sàng đợi chờ Thiên Chúa từ trời ngự xuống thăm…
M. Hoàng Thị Thùy Trang
* Hình chủ đề: Nhà nguyện Con Cuông, giáo phận Vinh bị công an thuê người quấy rối lúc cử hành thánh lễ chiều ngày 13/11/2011