Thứ Tư, 3 tháng 8, 2011

Cụ già và bài thơ “Đi lễ đứng ngoài”

VRNs (03.08.2011)Ai có dịp đi lễ chiều Chúa nhật tại Giáo xứ Thiên Ân, giáo hạt Tân Sơn Nhì, Tổng giáo phận Sài gòn sẽ bắt gặp một hình ảnh rất đẹp. Đó là hình ảnh một cụ gìa râu tóc bạc phơ, giọng nói sang sảng, một tay chống gậy, một tay xách túi nhựa, đi quanh khuôn viên nhà thờ rộng lớn, dùng lại bên người đứng ngoài nhà thờ tham dự thánh lễ, gửi cho họ “một món quà”. Đây là một món quà đặc biệt vì đó là một bài thơ, bài thơ “Đi lễ đứng ngoài”. Tác giả bài thơ đó là cụ Giuse Nguyễn Đức Lưu với bút danh “Nô tỳ Thiên Chúa”, một giáo dân thuộc giáo xứ Thiên Ân.



Gặp gỡ cụ sau thánh lễ chiều Thứ năm, 21/07/2011, cụ vui vẻ cho biết, cụ được Chúa ban cho năng khiếu sáng tác thơ. Cụ đã sáng tác được rất nhiêù bài thơ về nhiều đề tài khác nhau. Những khi gặp khó khăn trong sáng tác, cụ thường cầu nguyện xin Chúa soi sáng để mình thực hiện được công việc này.

Cụ sáng tác bài thơ “Đi lễ đứng ngoài” trong thời gian khoảng 30 phút. Sáng tác xong, trước khi “công bố tác phẩm”, cụ xin cha xứ kiểm duyệt, cha xứ đồng ý cụ mới phát hành. Bài thơ này cụ làm cách đây đã ba năm và ba năm qua cụ đã kiên trì, cần mẫn phát bài thơ này tới tận tay những ai đi lễ mà không vào nhà thờ.

Cụ vui mừng vì được cha xứ, các cha phụ tá, ban hành giáo và những người thiện tâm ủng hộ việc làm này. Cụ tạ ơn Chúa vì lời thơ mộc mạc, bình dân nhưng nhiều người sau khi đọc xong bài thơ đã vào nhà thờ ngay.

Cụ tâm sự: “Tôi muốn làm nô tỳ của Chúa, tôi mong muốn mọi người đi tham dự thánh lễ nên vào nhà thờ vì đứng ngoài nhà thờ là hành vi bất xứng và bất kính với Thiên Chúa”. Tâm sự này của cụ xin được gửi tới những ai còn đi lễ mà không vào nhà thờ. Được cụ cho phép, chúng tôi xin giới thiệu bài thơ này để độc giả cùng đọc và suy ngẫm.

Anh em là người thông minh
Thì xin hãy thử chỉnh mình xem sao
Khi đi ăn tiệc nơi nào
Đừng ngoài sân ngõ ngó vào không vô
Chủ nhà nghĩ có mưu mô
Sai người theo dõi cậu cô đứng ngoài
Tiệc tan liền thấy hoạ tai
Nhức đầu chóng mặt mệt nhoài chân tay
Đứng đi loạng choạng cuồng quay
Vội vàng đi viện chẳng hay bệnh gì
Siêu âm bác sỹ bảo vì
Bệnh nhân lả đói họng thì nước khô
Đi dâng thánh lễ không vô
Tiệc mình máu Chúa nhịn khô thấy gì
Linh hồn đói khát thường khi
Giống người lả đói tiệc đi không vào
Tự xưng con Chúa tại sao
Đến thờ thiên Chúa khác nào đi chơi
Hãy mau tỉnh thức bạn ơi
Đứng ngoài gương tối giữa nơi Thánh đường
Trẻ em người dại bốn phương
Nhìn vào gương xấu dễ thường nhiễm lây
Tâm hồn yếu đuối đến đây
Gương mù che khuất nhuộm đầy mực đen
Chúa mong anh em là đèn
Chiếu vào những chỗ bóng đen tan dần
Ta là con Chúa rất cần
Sáng soi bằng những các lần làm gương
Lễ dâng ở trong Thánh đường
Còn là trường học Chúa thường dậy ta
Các cha kêu gọi phát loa
Chúa dùng các đấng dạy ta hàng ngày
Anh em tỉnh thức từ nay
Lắng nghe lời Chúa vào ngay nhà thờ
Nhà chầu Chúa ngự đang chờ
Đứa con bất nghĩa hững hờ với cha
Linh hồn và xác chúng ta
Chúa nuôi chính lúc thở ra hít vào
Vua quan bất kể người nào
Khí trời nếu thiếu khiêng vào nghĩa trang
Có nhiều quyền thế tiền vàng
Đến ngày Chúa gọi họ hàng biệt ly
Trước toà phán xét những gì
Ta làm lúc sống tức thì hiện lên
Chẳng cần phải nhớ hay quên
Đến toà Thiên Chúa nghe tên của mình
Một là lên chốn Thiên đình
Hai là nghe án cực hình nghiến răng

Tác giả: Nô tỳ Thiên Chúa

Gia Bách