Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

Nếu đời là vườn nho !



Nếu xem đời này là lao động vườn nho
và đời sau là tiền công thợ
làm một năm được trả một “thiên đàng”
làm trăm năm cũng được trả một “thiên đàng”
Bảo đảm
người làm trăm năm chẳng bao giờ ganh tỵ với kẻ một năm
Ai cũng muốn nắng nôi khó nhọc ở vườn nho càng lâu càng tốt !

Ông chủ vườn nho cũng kỳ.
đã có lòng làm ơn làm phước
trả công ai cũng như ai
thì còn cho thợ thuyền biết làm chi.
Cứ trả công cho thợ làm từ sáng sớm trước
rồi cũng trả một đồng cho đám thợ làm sau
Thế là êm, ai biết ai đâu mà ganh với tỵ.

Nhưng ông chủ muốn thiên hạ biết bụng ông
đánh thức người ta ai cũng phận “chợ người”
sớm hay trưa ai cũng là dân thất nghiệp
không ai thuê thì cũng đói như nhau.
Hóa ra sống cái kiếp làm công cõi đời này
thì vai chính là ông chủ chứ chẳng phải người làm
có tài thánh, chủ không ngó, cũng là vứt xó.

Bạn đang có việc làm, có cơm ăn
cám ơn ông chủ đi
Bạn chưa có việc làm, vợ ốm con đau nhà trống hoác
đi tìm ông chủ đi
Cam đoan gặp giờ nào nhận vào giờ đó
Người vào trễ không ăn lương thỏa thuận
nhưng ăn theo bụng dạ chủ nhân từ.

Nếu ai đó cho rằng người có tài lương 10 kẻ bất tài lương 1
thầy 20 thợ chỉ đáng được 2
khỏe mạnh đủ tứ chi giá trị hơn người khuyết tật.
Kẻ đó là đệ tử Hitler chủ trương chủng tộc thượng đẳng
những “thứ” còn lại cho cả vào lò
Kẻ đó sáng đi hai chân chế giễu anh mù vé số
trưa … xe tông
chiều … hai chân cưa mất một
tối … vắt một chân còn lại lên trán
hai chân có còn giá trị hơn một chân nữa chăng ?

Thế giới này là vườn nho cho mọi người hạnh phúc
ai cũng có quyền vui hưởng tài nguyên của nó, ăn trái uống rượu
1 tuổi hay 100 tuổi, 10 kí hay 1 tạ, sáng hay mù, IQ bao nhiêu
cũng được tặng 1 đồng nụ cười, 1 đồng hạnh phúc
Vậy mà
Có kẻ lườm, nguýt, tham
dùng tài, dùng sức, gặp may
lấy nụ cười trẻ con chỗ này cất vào két sắt nhà mình
lấy hạnh phúc cụ già chỗ kia sắm đồ trang sức
rồi xoa tay cho rằng ngu rán chịu yếu đáng đời.
Nước giàu vơ vét tài nguyên nước nghèo
Kẻ chức quyền hốt của người dân
Đùa vui bên trẻ thơ dốt vì không tiền, bệnh nhân chết vì không thuốc …

Nếu cuối ngày, ông chủ trả tiền công
người trước người sau
mỗi người một áo quan
Chẳng biết có ai
muốn nằm một lúc hai cái hòm
còn người khác thì bó chiếu.

Nguyễn Minh Đức C.Ss.R.