Thứ Tư, 7 tháng 9, 2011

Thơ - Chuyện tha thứ

VRNs (07.09.2011) – Sài Gòn – Cảm hứng Lời Chúa CN XXIV TN/A – Mt 18:21-35



Ông Phêrô đến gần Chúa mà hỏi:
“Thầy ơi, nếu người ta xúc phạm con
Thì con đây phải tha đến mấy lần?
Có phải chăng tha bảy lần không vậy?”
Đức Giêsu nhìn Phêrô đứng đấy
Rồi đáp lại ra chiều rất thản nhiên:
“Thầy không bảo là tha đến bảy lần
Nhưng phải tha đến bảy mươi lần bảy!”
Nước Trời cũng như chuyện vua kia vậy
Đòi đầy tớ thanh toán sổ cho mau
Khi nhà vua vừa ra lệnh bắt đầu
Thì người ta dẫn đến một con nợ
Vay của vua mười ngàn yến vàng đó
Y không có thứ gì trả nợ kia
Để thế chấp, chủ lệnh bán cả nhà
Đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy:
“Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại
Tôi sẽ lo trả hết nợ cho ông”
Thấy như vậy tôn chủ chạnh lòng thương
Cho y về và tha luôn món nợ
Nhưng ra ngoài, gặp ngay một con nợ
Chỉ nợ y một trăm quan tiền thôi
Y bóp cổ và bảo: “Trả tao ngay!”
Con nợ kia sấp mình xuống van lạy:
“Tôi sẽ trả, nhưng xin được hoãn lại”
Y không chịu, tống anh ta vào tù
Khi nào trả xong nợ mới thả về!
Thấy sự thể, các đồng bạn buồn lắm
Đi trình bày với tôn chủ mọi chuyện
Tôn chủ đòi y đến và bảo rằng:
“Hỡi đầy tớ độc ác và tham lam
Ta đã tha cho ngươi hết số nợ
Bởi vì ngươi đã van xin tha thứ
Với đồng bạn, sao ngươi chẳng xót thương
Như ta đã thương xót ngươi vô cùng?
Rồi tôn chủ nổi lôi đình thịnh nộ
Trao y cho lính thẳng tay hành hạ
Cho đến ngày y trả hết nợ nần
Cha của Thầy trên trời cũng công bằng
Sẽ đối xử với anh em như thế
Nếu mỗi người trong anh chị em đó
Không hết lòng tha thứ cho tha nhân!

Lạy Thiên Chúa, đời con đầy lỗi lầm
Đôi chân con máu vẫn còn bê bết
Mà lấy đuốc đi rê chân người khác (1)
Con tội lỗi, xin Chúa tránh xa con! (2)
Xin cho con thêm cơ hội sửa lỗi
Giúp quyết tâm sống cuộc đời sám hối
Để phần nào chuộc tội, được Ngài thương!

Thom. Aq. TRẦM THIÊN THU

(1) Chân mình còn lấm bê bê, Mà còn cầm đuốc đi rê chân người (Ca dao)

(2) Luca 5, 8