Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011

Ama H’Mreh: Người truyền giáo bản địa đã về với Chúa

VRNs (06.11.2011) – Sài Gòn – Lúc 15:00, ngày 04.11.2011, chúng tôi được tin anh Yakôbê Ama H’ Mreh người làng Pleidjrêk, thị trấn Nhơn Hoà, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai, vừa được Chúa gọi về. Anh là người Jarai đầu tiên tôi được nghe giảng Lời Chúa. Đó là chiều thứ bảy của những tháng cuối năm 2002, tại nhà xứ Thanh Bình, cách biên giới Kamphucia khoảng 50 km. Anh ama h’ Mreh với tôi khá thân. Chính anh cho tôi những hiểu biết ban đầu và rất căn bản về ching chiêng (người Kinh gọi là còng chiêng). Riêng về phía Công giáo, anh là người có công lớn trong việc giúp các cháu thiếu nhi làm quen với ching chiêng, và đặc biệt đã giúp ghi lại những chuẩn về thang âm nhạc đặc trưng và riêng biệt của Jarai.

Cha Giuse Trần Sĩ Tín, hơn 40 năm sống với vùng đất của anh đã nhận xét về hai vợ chồng anh như sau: “Như xưa thánh vương Đa-Vít đã múa hát đàn ca khi rước hòm bia Thiên Chúa, đây là một cặp vợ chồng đã dùng tiếng cồng chiêng và vũ điệu truyền thống để mời gọi nhiều người cùng ca tụng Thiên Chúa theo phong cách Jrai của mình”.

Nhân dịp anh mới về với Chúa, tôi xin VRNs đăng chứng từ của vơ chồng anh để mọi người có thêm cơ hội tạ ơn Thiên Chúa và cầu nguyện cho anh Yakôbê.

AT, CSsR

————

CHỨNG TỪ CỦA VỢ CHỒNG AMI’AMA H’MREH

Tôi tên là Nay H’ Preng, tên thường gọi là amí H’ Mreh. Và đây là chồng tôi ama H’ Mreh. Tôi sinh năm 1959. Chúng tôi lấy nhau năm 1977. Hiện nay chúng tôi được 5 người con. Chúng tôi nghe những người có đạo làm chứng rằng chỉ có Chúa là Đấng Cứu Độ duy nhất nên chúng tôi muốn theo đạo. Cả 2 vợ chồng tôi rất thích văn nghệ, nên chúng tôi chọn theo Công Giáo vì đạo Công Giáo bảo tồn và phát triển âm nhạc, y phục, văn Hoá của người dân tộc chúng tôi.

Trước kia chúng tôi đã nghe nói nhiều về nhóm PleiKly; các Cha nói tiếng Jarai rất giỏi, các cha cùng làm việc trên nương rẫy và cùng nhảy múa, hội họp chung với chúng tôi. Chính Cha Tín đã vào tận nhà dạy cho chúng tôi từ năm 1989 và năm 1990 thì chúng tôi được thanh tẩy. Sau khi được thanh tẩy và cầu nguyện chúng tôi thấy chúng tôi cảm thấy được đầy Thần Khí nên chúng tôi đi cầu nguyện và làm chứng cho Ngài trong các làng. Những người đau ốm được Chúa chữa lành sau khi chúng tôi cầu nguyện. Người đầu tiên được chữa lành khỏi sốt rét là bà Siu H’ Tek và Nay H’ Teh. Sau đó là cô Siu H’ Nghit ở làng Thong A. Cô có thai 3 tháng nhưng khi đi vào rừng lấy củi thì bị hư thai và băng huyết đã một tuần. Mẹ cô ta đến xin chúng tôi giúp đỡ. Chúng tôi cùng nhau cầu nguyện tại nhà chúng tôi, rồi lấy nước Đức Mẹ La vang cho bà ta mang về cho con gái. Sáng hôm sau bà đến báo cho chúng tôi biết rằng sau khi cho con gái uống và xức nước Đức Mẹ La Vang chỉ 1 lần thì máu liền ngừng chảy. Tiếp đến là bà Siu h’ Tih, bà bị sốt đã lâu, ngày nào cũng phải quấn chăn thật kỹ, người thì gầy rạc. Bà trùm chăn tìm đến nhà chúng tôi vì nghe nói chúng tôi vừa đi La Vang về và nước La vang rất linh thiêng. Do đó, chúng tôi qùi xuóng ăn năn tội lỗi, cầu nguyện xin Chúa cứu chữa, rồi lấy nước Đức Mẹ La Vang cho bà ta uống, tức thì bà ta được hết sốt.

Chúa còn cứu chữa những người chưa biết Chúa như mẹ chồng của tôi. Bà đến xin thuốc nhưng chúng tôi không có nên chúng tôi cầu nguyện rồi lấy nước Thánh mà chúng tôi đã xin ở nhà thờ về cho bà xức vào những chổ đau nhức. Bà xức đến đâu thì cơn đau lièn tan biến đến chổ đó.



Anh Yakôbê Ama H' Mreh đang trong buổi sinh hoạt cộng đoàn

Từ khi chúng tôi được học những khóa cầu nguyện Thần Khí, chúng tôi cảm nghiệm rằng Thần Khí Chúa luôn ở cùng và dẫn dắt chúng tôi đi làm chứng cho Ngài. Ngài còn cứu giúp và biến đổi gia đình chúng tôi rất nhiều nữa. Khi cháu tôi bệnh và la khóc thảm thiết, tôi không biết phải làm sao, nên tôi ăm cháu đến trước bàn thờ và kêu xin Đức Mẹ hãy chữa lành. Sau khi cầu nguyện xong thì cháu tôi ngũ say và lành bệnh. Và bây giờ thì chồng tôi xin làm chứng về ơn lành anh ta đã được nhận lãnh.

- Mắt trái tôi bị đau gần 3 tháng. Ở ngay trong tròng đen nổi lên một hạt to bằng hạt bắp, làm mắt tôi đau nhức, dầu vậy tôi vẫn cố gắng đi Thanh An (cách làng chúng tôi 80Km) đều đặn để giúp cho các anh em dự tòng ở đó chuẩn bị đón nhận Bí Tích Thanh Tẩy. Sau khi các bác sĩ ở Gialai không tìm ra bệnh và họ bảo có thể là ung thư. Cô Ly xin Cha Tín cho tôi cùng Ngài về Saigòn để điều trị. BS.Vinh cũng nghĩ là ung thư, có thể phải múc mắt nên nói cô Ly đến để động viên, an ủi gia đình tôi. Chúng tôi rất buồn và lo sợ, phần vì không có tiền, phần vì không muốn đi xa nên cả gia đình chúng tôi cầu nguyện và thưa với Chúa nhưng lo lắng của mình và xin Chúa chỉ cho thuốc để chữa. Sau đó tôi đi mua 1 ống thuốc 3000 đồng, giống như ống thuốc mà BS. Soat đã cho tôi nhỏ trước kia. Mỗi tối gia đình tôi qùi cầu nguyện rồi vợ tôi nhỏ thuốc cho tôi. Sau vài ngày, mắt tôi trở lại bình thường như hiện nay và tôi cũng chỉ cho Cha Tín xức thứ thuốc tôi đã dùng khi mắt Ngài bị đau.



Anh Yakôbê Ama H' Mreh tham dự lễ tại nhà nguyện Pleikly, thứ hai Phục sinh năm 2008, do cha An Thanh, CSsR cử hành

Trước kia tôi rất gầy còm, vừa uống rượu vừa hút thuốc nhưng từ khi học những khoá cầu nguyện Thần Khí, Chúa đã cứu chữa tôi khỏi rượu chè và thuốc lá. Nhiều người bảo tôi uống bia nên mập mạp như hiện nay. Ama Pup hỏi tôi ăn gì mà mập, tôi nói rằng “ong Hiap Adai” (ăn Lời Chúa). Thực vậy, mỗi ngày tôi đọc Lời Chúa và xin Chúa dạy dỗ, gìn giữ tôi. Ama Pup bây giờ cũng mập lên như tôi, có lẽ anh ta cũng ăn Lời Chúa. Trước kia tôi rất nóng tính và thường la dạy con cái bằng cách đánh đập nhưng sau này Chúa giúp tôi biết sửa dạy con cái theo cách của Chúa là kiên trì, yêu thương và cầu nguyện cho chúng. Tôi hiểu được rằng chính Chúa Yêsu ở trong tôi và trong người khác khi chúng tôi rước lấy Mình Máu Ngài, nên nếu tôi say sưa rượu chè thì sẽ làm xấu hổ Ngài. Tôi cũng phải thương yêu và tôn trọng vợ con tôi và người khác vì Chúa cũng ở trong họ.

Khi mẹ tôi cản không cho tôi đi giúp khoá cầu nguyện ở Chư Ti, sát biên giới vì sợ tôi bị giết, nhưng có Chúa đi trước và tôi chỉ đi theo Ngài nên tôi không hề lo sợ gì cả. Chúa cũng mở lòng để nhiều người đến với tôi, xin tôi nói về Chúa cho họ. Tôi biết họ yêu thương qúi trọng tôi vì họ thấy Chúa ở trong tôi và Ngài mở miệng cho tôi nói những điều Ngài muốn. Ngài dạy cho vợ chồng tôi biết dệt, để dệt những áo váy cho cả gia đình. Ngài dạy chúng tôi biết nấu những món ăn Jarai truyền thống. Ngài còn dùng tôi để cứu chữa cho những người khác. Ví dụ như Ama Huê, đau rất nặng, chân tay sưng đỏ lên, gia đình đã chuẩn bị mọi sự để chôn anh ta. Nhưng khi tôi đến bệnh viện, qùi xuống và cầu nguyện bên anh ta thì tôi cảm thấy nhẹ nhàng trong lòng và có tiếng từ bên trong bảo rằng anh ta sẽ không chết. Mặc dù có những người bảo rằng nhờ tiền của bà con bên Mỹ về nên anh ta mới sống được nhưng tôi tin chắc rằng Chúa đã cứu chữa anh ta.

Chị của vợ tôi, amí Bom đau bụng đã 2 ngày nhưng không sinh được. Chồng chị ta đi mượn tiền để chuẩn bị đưa chị đi bệnh viện mổ để lấy con ra. Khi người ta kêu tôi đi cầu nguyện cho chị thì tôi từ chối không đi nên vợ tôi đi trước, sau đó tôi nghe Chúa nói trong tai tôi: “Con hãy đi để mang Ta đi, chính Ta sẽ giúp họ chứ đâu có phải là con.” Do đó, tôi phải đi và sau khi tôi đặt tay cầu nguyện thì amí Bom liền sinh được.Cả hai vợ chồng tôi đều là người không học hành nhiều, vợ tôi không biết đọc, biết viết nhưng Chúa cũng dùng chúng tôi để đi làm chứng cho Ngài trong nhiều làng xóm. Quả đúng như Lời Chúa nói, kẻ câm được nói, kẻ điếc được nghe và người què được đi.

Chúng từ của vợ chồng Yakôbê ama h’ Mreh

Chia sẻ với quý thầy Học viện DCCT VN