Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Niềm đau hy vọng

VRNs (07.12.2011) - Sài Gòn - Kính tặng Cha Giuse Nguyễn văn Phượng và DCCT Thái Hà



Khi Giêsu ra trước công đường gian trá,
Họ chê bai, phỉ nhổ rất hờn căm
Vút đòn roi trên thân Người xối xả.
Hả hê cười vì hạ nhục Đấng quyền năng.

Trên Thánh Giá, họ ghi tên Người, nhạo báng:
“Này Giêsu, Vua của nước Israel”
Một vì vua giữa hai người tội phạm
Một vì vua tức tưởi chết nhục hình !

Nhưng khi Giêsu trên đồi cao tắt thở,
Đất rung lên, tăm tối phủ vòm trời.
Quân gian phi phải cúi đầu trăn trở:
Đúng Người là Vua, là Chúa đến muôn đời.

Ngày hôm nay nơi mưu gian trần thế,
Môn đệ Người cũng cay đắng lầm than.
Giữa đêm trường phải ngậm ngùi rơi lệ
Trước gian hùng, man trá, phải hàm oan.

Những đòn roi là lời vu oan giáng hoạ
Những vòng gai là gian xảo điêu ngoa
Và vang vang tiếng ngăm đe hỉ hả
Cả giam cầm cùng với tiếng thét la

Nhưng bên Cha, bao tâm hồn tìm công lý,
Từ phương Đông cho đến tận trời Tây
Từ quê nghèo đến nẻo đường phố thị
Vẫn kính yêu Cha là đấng Chúa sai

Người sai Cha đứng lên làm nhân chứng
Để cuộc đời còn nhận biết đúng sai
Để trần gian vẫn chiếu ngời hy vọng
Để Lời Người vang đến tận ngày mai.

Như Giêsu phục sinh muôn đời vinh hiển
Môn đệ Người cầm thiên tuế bước lên
Dù hôm nay có phải chết trăm lần
Thì vinh thắng vẫn là lời Người hứa.

Gioan Vinh