Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Tớ nữ thấp hèn

VRNs (17.12.2011) - Mầu nhiệm giáng sinh là một trong ba mầu nhiệm lớn của Giáo hội. Mở đầu bằng sự kiện sứ thần Thiên Chúa đến truyền báo tin vui. Khi lời xin vâng được thốt lên từ môi miệng Đức Maria, là mở ra một thời đại mới – thời đại cứu độ.



Như bao thiếu nữ trinh trong khác, Đức Maria lớn lên trong niềm mơ ước sở hữu một tương lai hạnh phúc cho đời mình. Sự kiện Mẹ thành hôn với Cha thánh Giuse đánh dấu hành trình tương lai của Mẹ. Vào ngày sứ thần truyền tin, Mẹ ngỡ ngàng vì ý muốn Thiên Chúa không theo đúng hoạch định bản thân. Khi nhận được lời chào của sứ thần: “Mừng vui lên hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà” (Lc 1, 28), Mẹ đã vô cùng ngạc nhiên, bối rối không hiểu điều gì sắp xảy đến.

Cũng vậy, mỗi người một cuộc đời, và không ai biết trước điều gì sẽ xảy đến trong tương lai. Mặc dầu, ai ai cũng tự vạch ra mục đích, lý tưởng riêng. Nhưng ý định Thiên Chúa trên từng cá vị lại hoàn toàn khác biệt. Nhân loại sống, lầm tưởng sống cho mình, với những tài năng sỡ hựu họ lầm tưởng hoàn toàn làm chủ cuộc đời mà không phải lệ thuộc vào bất kỳ thế lực nào khác. Thực tế, Đấng làm chủ toàn vẹn cuộc đời ta là Thiên Chúa. Tương lai không là của ta, quá khứ cũng không là của ta, chỉ có giây phút hiện tại chúng ta đang sống là của chính mình. Khi biết tận dụng thời gian, sức khỏe, trí khôn… để làm việc lành phúc đức, mưu ích cho đời sống tâm linh chính là lúc ta ý thức mình thuộc về Thiên Chúa.

Sứ thần đã báo cho Mẹ biết rõ ý định của Thiên Chúa: “Và này đây bà sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu, Người sẽ nên cao cả và được gọi là con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng Đavít tổ tiên Người, Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời và triều đại Người sẽ vô cùng vô tận” (Lc 1, 31-33). Như mọi người, theo lẽ thường, Đức Maria đã khẳng khái từ khước ý muốn Thiên Chúa, đơn giản vì điều ấy không ở trong ý định của Mẹ. Mẹ đã dự định cho mình con đường tương lai và ắt hẳn Mẹ không muốn hoài bão ấy bị phá vỡ: “Việc ấy xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng” (Lc 1, 34).

Cuộc đối thoại giữa Đức Maria và sứ thần năm xưa cũng là cuộc đối thoại của từng người chúng ta ngày nay. Ai cũng có những giai đoạn đối diện với những biến cố, những sự kiện xảy ra trong đời với tâm trạng băn khoăn, ray rứt. Không dễ gì con người tuân phục thánh ý Thiên Chúa. Đơn giản vì ý muốn nhân loại luôn đi ngược với đường lối cứu độ. Con người thường chọn lựa cho mình sự sung sướng, nhẹ nhàng và hạnh phúc. Nhưng khổ thay hạnh phúc mà nhân loại tìm kiếm lại không phải là hạnh phúc thật. Đó chỉ là thứ hạnh phúc ảo mà họ tự vạch ra và tự bằng lòng với bản thân. Hạnh phúc ấy không có thật. Chính sự lầm lẫn tai hại ấy đã dẫn đến tội, hậu quả tham vọng của con người.

Còn hạnh phúc nào lớn lao hơn hạnh phúc được Con Thiên Chúa bỏ trời xuống thế làm người để cùng sống, cùng chết, cùng chia sẻ hạnh phúc vui buồn với nhân loại. Đường trần gian, đường thập giá, đường đời… chính Ngài đã đi qua để nêu gương cho con người bắt chước học đời, để dạy cho nhân loại bài học vâng phục.

Cũng chính nhờ lời xin vâng của Đức Maria mà ý định của Thiên Chúa được thực hiện. Khi được sứ thần ủy lạo quyền năng và sức mạnh của Thiên Chúa: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà. vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà Êlisabét, người họ hàng với bà, tuy già rồi mà cũng đang cưu mang một người con trai, người vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, nhưng nay đã thụ thai được 6 tháng. Vì đối với Thiên Chúa không có gì là không thể làm được” (Lc 1, 35-37), Đức Maria mới hiểu thấu ý định, quyền năng Thiên Chúa và khiêm tốn đáp lại. Mẹ đã thân thưa lên lời xin vâng rất khiêm hạ: “Này tôi là nữ tỳ của Thiên Chúa, tôi xin vâng như lời sứ thần truyền” (Lc 1, 38), mặc dầu ý thức mình đang được giao phó một trọng trách cao cả.

Còn chúng ta thì sao, chúng ta sẽ trả lời thế nào mỗi khi thánh ý Thiên Chúa gửi đến trong mọi biến cố của cuộc đời. Gương sống của Đức Maria, gương vâng phục thánh ý Thiên Chúa Cha của Đức Giêsu có cho chúng ta thêm niềm tin, thêm nghị lực hay không? Mặc dầu biết từ bỏ là mất mát và mất mát là chấp nhận để lại cái mình không chọn nhưng các Ngài đã không còn sống cho mình, không còn nghĩ đến bản thân, dành mọi ưu tiên cho ý Thiên Chúa muốn. Để làm được điều đó, chắc chắn phải có niềm tin vững mạnh và lòng mến yêu tha thiết.

Lạy Chúa, Đức Trinh nữ Maria xưa đứng trước chọn lựa vâng phục Thiên Chúa hay tự do sống theo ý định bản thân, Mẹ đã chọn sống cho Thiên Chúa. Bản thân con, khi ý thức mình được thánh ý Thiên Chúa gửi đến trần gian, muốn con làm người và sống kiếp con người để nhận biết tình Thiên Chúa yêu thương cứu độ, con đã thật ngỡ ngàng, bối rối, băn khoăn… trước lời mời gọi đáp trả tình yêu thương vĩ đại ấy bằng việc vâng phục. Nhận biết đâu là thánh ý Thiên Chúa, đâu là ý định của người phàm đã là một việc vô cùng khó khăn, thế nhưng thực hiện thánh ý ấy còn khó khăn đến chừng nào. Chỉ những ai đặt Thiên Chúa vào vị trí ưu việt người ấy mới có thể hy sinh quên mình để sống cho Thiên Chúa và tha nhân. Xin Ngài tăng thêm niềm tin và lòng mến nơi con, xin Ngài giúp con can đảm bước đi trong đường lối thánh ý mà không sợ hãi, hoài nghi hay ngờ vực lẫn oán trách. Chớ gì con biết noi gương Đức Maria, Mẹ thánh bổn mạng, dành trọn vẹn cuộc đời ngoan ngùy trước mọi biến cố, ý định Thiên Chúa gửi đến trong đời với niềm tin yêu, phó thác, vì ý thức mình chỉ là người tớ nữ thấp hèn mà thôi…

M. Hoàng Thị Thùy Trang