Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

Thơ - Buộc và cởi

VRNs (19.08.2011) - Sài Gòn – Cảm hứng Lời Chúa Mt 16, 13-20 – Chúa nhật XXI Thường niên, năm A.



Chúa đến một vùng kế cận
Xêdarê Philípphê
Sau đó Người mới hỏi dò:
“Thế người ta vẫn hay nói
Con Người chính là ai vậy?”
Các môn đệ liền thân thưa:
“Kẻ nói là Gioan Tẩy Giả
Kẻ bảo là ông Êlia,
Giêrêmia sứ giả
Hay một ngôn sứ đó mà”
Người hỏi: “Còn anh em nữa
Bảo Thầy là ai vậy hả?”
Ông Simôn Phêrô thưa:
“Chính Thầy là Đấng Kitô
Con Một Thiên Chúa hằng sống”
Người nói với ông rất thẳng:
“Này anh Simôn Phêrô
Con trai của ông Giôna
Anh thật là người có phúc
Vì không phải phàm tục
Mặc khải cho anh điều này
Nhưng là chính Cha của Thầy
Đấng ngự trên trời cao thẳm
Còn Thầy bảo anh biết rằng:
Phêrô nghĩa là Đá Tảng
Chính ngay trên tảng đá này
Thầy xây Hội Thánh của Thầy
Tử thần sẽ không thắng nổi
Đây là chìa khoá Nước Trời
Thầy trao cho anh giữ đấy
Dưới đất, anh cầm buộc gì
Trên trời cũng cầm buộc vậy
Dưới đất, anh tháo cởi điều chi
Trên trời cũng tháo cởi vậy”
Rồi Người cấm ngặt các ông
Không được nói cho ai biết
Người chính là Thiên Chúa thật
Người chính là Đấng Kitô

Lạy Thiên Chúa, Đấng nhân từ
Xin giúp con sống nhân hậu
Hành động thật chứ không ảo
Thứ tha cho bất cứ ai
Lòng Chúa Thương Xót tuyệt vời
Không bao giờ muốn cầm buộc
Ngay cả người tội lỗi nhất
Chúa cũng sẵn chờ thứ tha.

Thom. Aq. TRẦM THIÊN THU